Kinh Thánh: Châm Ngôn 18:9-13
Câu gốc: “Danh Đức Giê-hô-va vốn một ngọn tháp kiên cố; Kẻ công bình chạy đến đó, gặp được nơi ẩn trú cao” (câu 10).
Câu hỏi suy ngẫm: Nơi nào có sự trú ẩn an toàn? Kết quả khác biệt ra sao khi nương cậy vào tiền của và nương cậy nơi Chúa? Bạn nên có suy nghĩ và thái độ nào khi gặp hoạn nạn?
Con người luôn mong ước bình an nhưng mấy ai có được bình an thật. Vua Sa-lô-môn khẳng định sự bình an thật chỉ có khi con người biết nương cậy nơi Đức Giê-hô-va, vì chính Chúa là nơi an toàn cho con người ẩn náu. Để có được sự bình an thật, vua khuyên con người cần thực hiện:
Thứ nhất, phải tin và nương cậy nơi Đức Giê-hô-va (câu 10). Kinh Thánh cho biết người công bình không miễn trừ hoạn nạn, nhưng trong hoạn nạn họ được Chúa che chở. Sự bảo vệ của Chúa được ví sánh như ngọn tháp hay pháo đài kiên cố. Tháp kiên cố biểu thị một thành phố hùng mạnh, vững chắc và bất khả xâm phạm. Thứ hai, đừng biếng nhác mà phải nắm lấy cơ hội hành động nhanh chóng, dứt khoát (câu 9). Thái độ thả trôi, lười biếng được ví là anh em với kẻ phá hoại vì nó tiêu hủy điều lẽ ra có thể hoàn tất được. “Thả trôi trong công việc” đem đến thất bại cho chính mình và tập thể. Thứ ba, đừng ảo tưởng rằng của cải sẽ bảo vệ cho con người được an toàn (câu 11). Người giàu thường nghĩ tiền của như bức tường cao che chở họ, nhưng Chúa có thể khiến bức tường cao của họ sụp đổ (Châm Ngôn 11:28 ). Tiền bạc, của cải không đem lại sự bình an thật và lâu dài. Thứ tư, phải có sự khiêm nhường (câu 12-13). Lòng kiêu ngạo mang đến sự hổ thẹn như Lời Chúa phán: “Đức Giê-hô-va sẽ dằn sự kiêu ngạo nó xuống, và cất bỏ mọi cơ mưu của tay nó. Ngài sẽ hạ lũy cao của tường thành ngươi xuống, đánh đổ, và ném xuống đất vào trong bụi bặm” (Ê-sai 25:11b-12). Hơn nữa, kiêu ngạo khiến con người tin vào chính mình hơn là trông cậy Chúa nên không chạy đến ẩn náu nơi Ngài.
Dịch bệnh, chiến tranh, thiên tai… ít nhiều làm cho con người bất an. Tiền bạc, của cải, ngay cả kiến thức cũng không thể là nơi ẩn náu an toàn cho con người. Chỉ có Đức Chúa Trời mới mãi mãi là Vầng Đá Muôn Đời cho mỗi chúng ta ẩn náu an toàn. Vấn đề là chúng ta có tin nơi Chúa, có chịu khiêm nhường để đón nhận Chúa hay không. Nhiều khi thay vì phải nhanh chóng, dứt khoát chạy đến nương cậy nơi Chúa thì chúng ta lại dựa vào tiền của để rồi phải gặp tai họa. Cầu xin Chúa cho mỗi chúng ta trong mọi hoạn nạn biết noi gương Vua Đa-vít khẩn cầu với Chúa: “Đức Giê-hô-va là hòn đá tôi, đồn lũy tôi, Đấng giải cứu tôi; Đức Chúa Trời là hòn đá tôi, nơi Ngài tôi sẽ nương náu mình: Ngài cũng là cái khiên tôi, sừng cứu rỗi tôi, và là nơi náu ẩn cao của tôi” (Thi Thiên 18:2).
Bạn có tìm đến Chúa trước tiên mỗi khi gặp hoạn nạn không?
Lạy Chúa, là Cha Thiên Thượng của con, thật Chúa là nơi trú ẩn an toàn, nơi con tìm được sự bình an vĩnh cửu. Xin Chúa cho con tin cậy Chúa trọn vẹn, ưu tiên tìm cầu Chúa thay vì tìm đến con người hay cậy vào tiền của.