NHẮM MỤC ĐÍCH

646

Kinh Thánh: Phi-líp 3:12-16

Trong cuộc sống, con người luôn có những mục đích để phấn đấu và đạt đến. Phân đoạn Kinh Thánh hôm nay, Phao-lô dùng hình ảnh một cuộc chạy đua, nhằm nói lên sự tập trung để đạt đến mục đích cao quý nhất mà Chúa muốn mỗi người tin Chúa phải đạt được. Mục đích cuối cùng trong đời của một Cơ Đốc nhân là phải đạt đến sự “trọn lành” (câu 12). Theo thư Ê-phê-sô 4:13 thì người tin Chúa phải phấn đấu để “nên bậc thành nhân được tầm thước vóc giạc trọn vẹn của Đấng Christ”. Trên phương diện này, chúng ta cần nhận thức cuộc đời của người tin Chúa như một cuộc đua mà ở đó chúng ta đều “không phải đã giựt giải rồi,” cũng không phải “đã đến nơi trọn lành rồi” mà mình vẫn “đang chạy” (Phi-líp 3:12-14). Làm thế nào để giữ mình luôn ý thức được điều này?

Thứ nhất, phải “quên lửng sự ở đằng sau” (câu 14). Vận động viên đang trên đường chạy không có thời gian để ăn mừng quãng đường đã chạy được để rồi xao lãng đoạn đường còn phía trước. Khi chúng ta nhìn lại là chúng ta đã sao lãng một nhịp trong cuộc đua của mình, có khi sẽ thiếu tập trung trong cuộc chạy. Khi nhìn lại mà tự hào về những gì đã đạt được là khi đó chúng ta không “bươn tới” nữa. Vì vậy mà Phao-lô khuyên chúng ta hãy “quên lửng sự ở đằng sau” mà tập trung vào cuộc chạy đua còn lại của mình.

Thứ hai, cần phải “bươn theo sự ở đằng trước”. Trong cuộc đua thì vận động viên cần làm là nhìn về phía trước, tiếp tục bươn tới, phải quan sát đường chạy để tiếp tục chạy đúng đường. “Bươn theo sự ở đằng trước” là nói đến một sự cố gắng cần phải vượt qua, dùng sức lực để bươn tới, phải tiến tới, phải tấn tới.

Thứ ba, phải “nhắm mục đích mà chạy”. Vận động viên phải hướng đến điểm đích của cuộc đua để chạy, phải xác định điểm đích trong cuộc đua của mình, không xác định được điểm đích thì sẽ chạy sai hướng, chạy sai đường. Điểm đích của người tin Chúa đó chính là Chúa Giê-xu, phải “giựt giải về sự kêu gọi trên trời của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Giê-xu Christ.” Chúng ta cần nhìn xem Chúa Giê-xu để bước tới mỗi ngày. Mỗi ngày phải giống Chúa càng hơn, phải nhìn xem Chúa Giê-xu là cọi rễ và cuối cùng của đức tin trong cuộc chạy đua của mình.

Khi mới tin Chúa, chúng ta thường có những bước tiến rất dài. Sau nhiều năm, chúng ta thường có dấu hiệu dậm chân tại chỗ, thậm chí thụt lùi. Tại vì sao? Bởi vì chúng ta không chịu nhìn về tương lai phía trước để bươn tới. Chúng ta ngoảnh lại quá khứ để hồi tưởng về Chúa chứ không phải nhìn về phía trước để tiếp tục kinh nghiệm Ngài. Hãy nhìn vào hiện tại bây giờ và hướng đến tương lai, “hãy quên lửng sự ở đằng sau mà bươn theo sự ở đằng trước”.

Lạy Chúa, xin giúp con không ngủ quên trong hành trình theo Chúa. Xin giúp con cứ bươn tới mục đích Chúa kêu gọi con để mỗi ngày giống Chúa nhiều hơn, luôn hầu việc Chúa và kinh nghiệm về Chúa cách tươi mới mỗi ngày chứ không phải là đã từng. A-men!

Bài trướcSÀNG LỌC KẺ ÁC-12/11/23
Bài tiếp theoThờ phượng Chúa (CN-12-11-23)